1.- Nhất Điện Tần Quảng Minh
Vương
Nếu người chết là người có làm việc
thiện, thì được tiếp dẫn vãng sanh ngay. Còn nếu người chết là nam hay
nữ mà công tội ngang nhau, thì được đưa đến Điện thứ mười cho đi đầu thai,
có thể nam chuyển thành nữ hay ngược lại, tùy theo nghiệp của mỗi người mà
định. Nếu làm ác có ít, thì đưa vào một điện có đài cao, gọi là “Nghiệt kính
(cảnh) đài”. Đài nầy cao một trượng, xung quanh có kiếng, treo ở hướng Đông,
trên biển có đề câu:- “Trước Đài Nghiệt Cảnh không người tốt”. Hồn người chết
sẽ thấy lại tất cả những việc mình đã làm khi sống, bao nhiêu tội lỗi đã gây
tạo, nay phải chịu sa xuống Địa Ngục chịu sự trừng phạt. Lúc nầy thì dù “vàng
ròng cũng khó đổi” được. Sau khi xem hết các tội lỗi rồi thì chuyển qua Điện
thứ hai để thọ hình phạt theo tội đã gây ra.
*Như người lúc còn sống, chẳng kính
trời đất, không nhớ công ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ mà báo đáp, hỗn hào
cãi lệnh cha mẹ, coi thường mạng sống, tự ải tự vẫn (thắt cổ tự tử), uống
thuốc độc hoặc nhảy sông mà chết. Những người chết như thế, ngoại trừ do
bảo vệ trung hiếu tiết nghĩa mà có hành động như vậy, tất cả người do vì
sân hận, hoặc vì lý do không đáng mà tự tử, hoặc do muốn hù dọa người mà lộng
giả thành chân …mà chết (thì đều phải chịu trừng phạt).
*Các vị thần Môn Táo (cửa và bếp) sẽ
giải những hồn nầy vào điện để chịu sự đói khát, từ chập tối đến nửa đêm (giờ
tuất và hợi) phải chịu sự đau đớn sống chết. Hình phạt kéo dài hoặc 70
ngày hoặc hai, ba năm, rồi đưa hồn trở về quê quán để gặp vợ (chồng) con, nhưng
không được hưởng cơm canh tiền bạc (do thân nhân cúng). Nếu người đó biết ăn
năn tội lỗi thì không còn hiện những hình ảnh ghê sợ cho người , dọa nhát người
đời nữa. Trải qua thời gian trừng phạt nầy rồi, thì thần Môn Táo lại giải xuống
điện cũ để chuyển tiếp Điện thứ hai, tra xét công tội để áp dụng hình phạt
thích đáng nơi ngục đó. Nếu khi sống có làm việc thiện thì có phần miễn giảm,
còn toàn làm ác thì quỉ mặt xanh sẻ áp giải đến ngục khác chịu hình phạt, nếu
quá nặng thì cho xuống đại Địa Ngục A-Tỳ, mãi mãi chịu hình phạt không cho tái
sanh nữa.
Những kẻ khi sống làm nghề “thợ tụng
”, tụng kinh cầu nguyện cho người mà gian lận , bớt lời bớt chữ trong
kinh (tụng nhận lớp) thì đưa sang “Bổ Kinh Sở” (nơi tụng kinh thêm cho đủ số).
Nơi đây, có để kinh điển, thắp một cây đèn dầu leo lét, khi mờ khi tỏ không thể
tụng đọc nhanh được. Mà khi tụng, bỏ sót một chữ sẽ bị quỉ sứ đánh đòn nên
không dám sai trái. Những người nầy, dù ở thế gian thân nhân có rước bao nhiêu
thầy đến hộ niệm đi nữa thì tội cũ vẫn không giảm được. Chỉ có trường hợp,
chính người thân thiết đó, hết sức thành tâm tụng đọc, ra sức bố thí cúng
dường, dù đọc kinh trì chú không hay miễn có đủ tâm thành thì có cảm ứng. Lúc
ấy, vào sáu ngày lành mỗi tháng, sẽ có “Phật chỉ” đưa đến mà giảm tội cho.
Muốn tránh khỏi hình phạt ở địa
ngục, chỉ có cách là phát lòng thành ăn chay niệm Phật để cầu vãng sanh, lập
thệ nguyện hoằng pháp lợi sinh , làm nhiều việc công đức …thì khi vãng sanh
được Phật tiếp dẫn về Tây phương Cực Lạc mà thôi !
*Vào ngày mùng 1 tháng hai (là ngày vía của
Nhất Điện Tần Quảng Vương) , ăn chay tụng kinh sám hối, phát nguyện và thực
hành làm lành sẽ được Ngài phù hộ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét