10 Đệ Thập Điện – Chuyển Luân Minh Vương
*Có tất cả là sáu loại cầu Nại Hà:-
cầu làm bằng vàng, bạc, ngọc, đá, gạch, cây. Điện thứ mười là nơi nhận những
quỷ hồn của các điện khác chuyển đến. Sau khi thẩm định phước phần của mỗi hồn,
sẽ cho đi đầu thai vào các nơi tương xứng, theo các tình trạng :- nam hay nữ,
giàu hay nghèo, sang hay hèn, khôn hay ngu, thọ hay yểu v.v…Mỗi tháng, các
điện sẽ chuyển giao một lần các quỷ hồn đến đây. Việc thọ sanh (đi đầu thai )
nầy rất chi tiết, tỉ mỉ, phức tạp như là :- đường nào trong bốn đường thai,
noãn, thấp, hóa; như loài vật thì có loài không chân , hai chân , bốn
chân hoặc nhiều chân. Có loài thì tự chết, có loài thì bị giết chết…Việc đúc
kết rất cẩn thận vì tầm quan trọng lớn lao của nó. Kết quả sẽ ghi kỹ lưỡng cho
mỗi quỷ hồn để đưa đến Phong Đô đầu thai.
Thí dụ như:-
*Người không kỉnh giấy chữ (sách
kinh thánh hiền), rủ nhau ăn thịt trâu chó, phạt làm ăn mày. Không kỉnh người
lớn, chẳng vâng lời phải, thầy dạy học trò không tốt bị người vô cớ nói xấu,
khinh khi.Người hay nói ra nói vô, xúi người kiện cáo, trước đã bị hình
phạt xô xuống cầu Nại Hà cho rắn cua ăn thịt, nay đầu thai thành người bị
vu cáo lãnh án tù đày…
Những nhân sĩ khi sống mà biết ăn
chay làm lành, tụng kinh niệm Phật, trì chú v.v… khi khi chết, dược miễn giảm
rất nhiều hình phạt ở các ngục.
Những quỷ hồn sau khi thọ hình xong
ở các Điện, Điện thứ mười tổng kết xong, lập danh sách chi tiết rồi chuyển họ
đến “Dậu khu vong đài” (ăn cháo lú quên quá khứ) của Mạnh Bà Tôn Thần . Kế đó
mới cho đi đầu thai tùy theo phước nghiệp cân xứng của mỗi người.
Trường hợp có những hồn ghi nhớ mãi
những câu chân ngôn thần chú của Tam Giáo, nhưng không đủ phước báu vãng sanh,
mà không thể quên được quá khứ thì cho đi đầu thai tạm thời, chỉ sống một
thời gian ngắn, hoặc một hai ngày, hoặc vài tháng vài năm …phải chết lần nữa,
trở lại “vong đài” uống thuốc mê cho thật quên hết chân ngôn rồi mới đi đầu
thai chính thức.
Cũng có những trường hợp những người
mang mãi mối thù hận quá sâu sắc, không chịu đi đầu thai, chấp nhận kiếp ngạ
quỷ để theo đòi báo ứng cho xong, mới chịu tái sanh.
Những trường hợp như vậy cũng có rất
nhiều vì khi tại thế, đã gây tạo cho nhau quá nhiều hệ lụy, nào là phụ tình,
nào là vong ân bạc nghĩa, nào là bị lường gạt đến nổi táng gia bại sản, nào là
thù hận ganh ghét chức vụ mà hại nhau, nào là bị áp bức quá đáng… họ đã phát
thệ “nhớ mãi không quên” nên phải đi vào con đường quanh co đau khổ nầy. Cho
nên biết , “oán thù nên cởi không nên buộc, chẳng những có lợi ngay trong đời
nầy, mà còn đở khổ cho lúc tái sanh đời sau”. Nhân gian ráng ghi nhớ !
*Khi còn sống, phải nên tự mình làm
lành rồi nên khuyên bảo thân nhân, bè bạn, người xung quanh chung sức làm lành.
Giúp đỡ, tương trợ nhau; bố thí cơm áo gạo tiền thuốc men cho người nghèo khổ.
Sao chép, ấn tống kinh sách khuyến thiện giúp người giác ngộ lánh dữ làm lành.
Bản thân phải lo tu học cho tốt, ăn chay, tụng kinh, niệm Phật… làm việc thiện
không hề lười mỏi. Vào ngày mười bảy tháng tư, vái nguyện Ngài Thập điện
Chuyển Luân Vương gia trì thêm phước phần ở kiếp sau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét