7 Đệ Thất Điện – Thái Sơn Minh Vương
1‧Truỳ
Tuất Tự Thôn Tiểu Địa Ngục . (tự ăn năn đau khổ)
2‧Liệt
Hung Tiểu Địa Ngục . (rét lạnh ở ngực)
3‧Địch
Thối Hoả Bức Khanh Tiểu Địa Ngục . (xẻo bắp vế ném vào lò lửa)
4.- Xuyên quyền kháng phát
Tiểu Địa Ngục . (đâm gò má, bứt tóc)
5‧Khuyển
Giảo Hĩnh Cốt Tiểu Địa Ngục . (chó ăn xương đầu gối)
6‧Úc
Thống Khốc Cẩu Đôn Tiểu Địa Ngục . (nhớ lỗi xưa khổ sở, bị chó nhai nuốt)
7‧Tắc
Đỉnh Khai Ngạch Tiểu Địa Ngục . (đóng đỉnh đầu xẻ trán)
8‧Đỉnh Thạch
Tôn Thân Tiểu Địa Ngục . (đá sập đè thân)
9‧Đoan
Bảo Thượng Hạ Trác Giảo Tiểu Địa Ngục . (chim dữ cắn mổ trên dưới)
10‧Vụ Bì Trư Đà Tiểu Địa Ngục . (lột da như da heo)
11‧Điếu Giáp Túc Tiểu Địa Ngục . (rút móng chân)
12‧Bạt Thiệt Xuyên Tai Tiểu Địa Ngục . (kéo lưỡi đâm xuyên
qua má)
13‧Trừu Trường Tiểu Địa Ngục . (lôi ruột ra ngoài)
14‧Loa Đạp Miêu Tước Tiểu Địa Ngục . (lừa đạp mèo cắn)
15‧Lạc Thủ Chỉ Tiểu Địa Ngục . (cắt từng ngón tay)
16‧Du Phủ Cổn Phanh Tiểu Địa Ngục . (nấu chảo dầu sôi)
*Những người lúc còn sống, ăn uống
bừa bãi, bỏ mứa phung phí thức ăn, rượu thịt vô độ, nài ép người phải bán của
cải cho mình, trộm cắp quần áo, dấu thây chết để làm thuốc, làm ly tán thân
thích của người, mua bán tì thiếp, hiếp đáp vợ con đến chết, cờ bạc phá
của, làm thầy dạy học trò không hết lòng, dạy điều sái quấy cho học trò, truy
vấn đánh đập học trò quá ngặt khiến trò bị thương tích hay sinh bệnh, tham lấy
của cải hàng xóm, bội bạc sư trưởng, già mồm lẽo mép cãi lẫy trấn áp người, xui
giục bày biểu cho người ta tranh đấu lẫn nhau, hồ đồ không tra cứu kỹ lưỡng đã
kết tội người khác…Tất cả những tội trên đều được tra xét cẩn thận ở ngục nầy,
rồi tùy theo tội mà cho đưa vào ngụ nhỏ tương thích chịu sự trừng phạt. Xong,
chuyển đến Điện thứ tám để tra xét tiếp.
Những người khi còn sống, lấy cớ làm
thuốc để tàn sát loài vật chứ không chịu dùng thảo mộc làm thuốc. Đàn bà chế
tạo món ăn mà sát hại quá nhiều sinh vật hay món ăn mà thú nửa sống nửa chết, cũng
mang lấy tội nặng. Dù có làm phước khác. Mà không chịu ăn năn giảm bớt những
việc sai trái nầy, cũng không được bỏ qua nghiệp tội trên. Phải làm những việc
tạo công đức như:- phóng sanh, cứu người, bớt sát sanh, tụng kinh, niệm Phật,
trì chú, khuyên người tu hành làm lành, ấn tống kinh sách khuyến thiện.. thì dù
đã lỡ phạm tội nhưng khi chết, được các vị “Tịnh Nghiệt Sứ Giả” (làm thanh tịnh
nghiệp tội đã tạo) dùng kiếng chiếu vào người đó, xóa bỏ nghiệp cũ, mới khỏi bị
tội ở ngục thứ bảy nầy.
Những thầy thuốc ở nhân gian
dùng những thây chết do bị lửa cháy, lấy da thịt chế thuốc, hoặc cắt lấy xương,
gân, gan, mật, đầu sọ của người mà chế tạo thành thuốc cao, thuốc bột mà buôn
bán… Tội ấy không thể tha thứ ở ngục nầy, dầu có làm phước khác mà không
liên quan nghiệp nầy cũng không giải được. Diêm Vương cũng nhất định bắt vào
địa ngục Nhiệt Não hành hình , chịu hết những hình phạt của các tiểu địa ngục.
Thí dụ như:-
Bày thuốc phá thai bị quăng lên núi
lửa. Khinh khi Tam giáo bị chó phân thây. Nói tục tĩu bị cắt lưỡi. Đàn bà có
chồng còn ngoại tình với trai bị đốt nấu trong vạc đồng.
Khi xong rồi, giao cho Ngục thứ mười
để đi đầu thai. Nhưng kiếp đó, phải chịu những dị tật :- đui, què, mẻ, sứt
… trả đền tội cũ. Tuy nhiên, cũng có phương pháp để hóa giải bớt là, chân thành
ăn năn sám hối, thệ nguyện không tái phạm, làm được những điều lành như :-
Thí tiền, thí thuốc, thí cơm cháo;
Bắc cầu, sửa đường cho thiên hạ đi, Thí quan tài và đồ liệm, Nhiều năm bố thí
cho người nghèo, dân đói; Cất chùa, sửa am; Hết lòng phụng dưỡng kính yêu cha
mẹ, cần mẫn thuốc thang giúp người khi bịnh hoạn…
*Khi làm được những việc trên, lúc
quỷ sứ đến bắt hồn người chết, Định Phước Táo Quân thờ trong nhà người đó
sẽ chấm một điểm vào tấm lệnh bài để xác nhận, thì sau nầy lúc xuống ngục sẽ
được miễn giảm hình phạt.
Trên thế gian cũng có những người,
vào những năm mùa màng thất bát, khắp nơi đói rách, họ cắt thịt người chết đem
bán cho người khác ăn để sống, dã tâm ác độc vô cùng.Những người pham tội cắt
thịt nầy, khi bị áp giải đến ngục thứ bảy nầy, Diêm Vương sẽ gia tăng hình phạt
thêm lên. Mãn hạn hình phạt thống khổ 49 ngày rồi, sẽ được giải đến Điện thứ
mười,ghi chú vào sổ sách, lại chuyển về Ngục thứ nhất để cho đầu thai làm người
hoặc súc sanh, bụng lúc nào cũng đói muốn ăn, nhưng khi thấy đồ ăn thì có mùi
hôi thúi, không dám ăn, chịu sự đói khát thường xuyên, để trả lại quả báo cũ.
*Những trường hợp lỡ phạm như thế
rồi, thì phải hết sức lập công bồi đức chuộc tội, bằng cách bố thí cơm cháo cho
người đói khổ những năm bị mất mùa, lập trai đàn chẩn tế cô hồn ngạ quỷ,bố thí
cho người nghèo gạo thóc thuốc men thật nhiều. Lại phải thành tâm sám hối ăn
năn, in ấn kinh sách khuyến thiện như Ngọc Lịch, Minh Thánh …để giúp người hiểu
biết làm lành lánh dữ …thì khi chết mới được Diêm vương tâu lên Ngọc Đế xin
miễn giảm tội .
Như thế đủ biết, khi còn sống
có thể che dấu để thoát vương pháp thế gian, nhưng khi chết rồi thì một mảy may
cũng không thoát khỏi đền tội. Trong sách nói:- “Thiên võng khôi khôi, sơ nhi
bất lậu” (lưới trời tuy thưa mà khó lọt) là như vậy !
*Muốn sám hối những tội lỗi lỡ tạo như trên, vào
ngày hai mươi bảy tháng ba , phải thành tâm sám hối, ăn chay tụng kinh, day mặt
về hướng Bắc mà van vái cầu xin Ngài Thất Điện Thái Sơn Vương phù hộ độ trì cho
bớt tội. Lại phải thệ nguyện không tái phạm, làm những điều lành đã nêu thì mới
mong giảm được tội hình nơi ngục nầy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét